Tại chương trình “Kính đa chiều”, soạn giả Tô Thiên Kiều tiết lộ viết một vở tuồng trong thời cải lương thời hoàng kim có thể mua vài căn nhà.
Nhà soạn giả Tô Thiên Kiều là con gái của cố soạn giả (thầy tuồng) Linh Quân nổi tiếng một thời trong giới sân khấu cải lương. Nhắc đến cha mình, soạn giả Tô Thiên Kiều cho biết, soạn giả Linh Quân từng hợp tác với các “tượng đài” nghệ thuật như cố NSND Thanh Kim Huệ, NSND Thanh Điền hay nhà hát Trần Hữu Trang…
Cha của Tô Thiên Kiều cũng từng hợp tác viết kịch bản cùng nhà soạn giả lớn như Hoa Phượng, Hà Triều. Những vở cải lương của ông như Lưu Bình Dương Lễ, Tiêu dao thần chưởng hay các vở tuồng theo mô típ ngày xưa được nhiều đoàn hát biểu diễn, trở thành những tác phẩm kinh điển trong lòng khán giả.
Theo nhà soạn giả Tô Thiên Kiều, từ xưa đến hiện tại, công việc thầy tuồng chủ yếu là truyền nghề và tự tìm tòi học hỏi, trau dồi kinh nghiệm. Do đó, mỗi nhà soạn giả sẽ mang một phong cách viết khác nhau.
Nữ soạn giả tiết lộ: “Tác giả viết cải lương đa phần là những người tự thân, có năng khiếu và làm việc trong sân khấu hay đoàn hát. Những người đi trước sẽ truyền dạy kinh nghiệm cho những người đi sau. Bằng cách truyền nghề, trực tiếp chỉ dạy đã có rất nhiều tác giả là các bậc tiền bối thành danh như nhà soạn giả Hoa Phượng, Hà Triều… Phong cách viết của mỗi người sẽ khác nhau, không có rập khuôn. Tất cả đều là tư duy, cảm nhận của mỗi người để viết nên một kịch bản cải lương mang bản sắc riêng của tác giả”, soạn giả Tô Thiên Kiều chia sẻ.
Nhận xét về vai trò của thầy tuồng trong các đoàn hát xưa, Tô Thiên Kiều mô tả, thầy tuồng có vị trí bất khả xâm phạm, chỉ đứng sau ông bà bầu. Thành công của đoàn hát cũng phụ thuộc rất lớn vào thầy tuồng vì đây là người nắm bắt được thị hiếu của khán giả và viết đúng sở trường của nghệ sĩ.
Tuy thầy tuồng giữ vai trò quyền lực như thế, nhưng cuộc sống lại không mấy sung túc. Theo nhà soạn giả Tô Thiên Kiều, cha của chị là một thầy tuồng nhưng không mấy khá giả vì sự chuyển biến của xã hội. Nữ soạn giả kể, trong thời kỳ hoàng kim của cải lương, một vở tuồng viết ra có thể mua được vài căn nhà.
Người mua trả tiền cho thầy tuồng theo hai cách, một là trả một lần với số tiền rất lớn, hai là nhận phần trăm theo suất diễn. Trong khi đó, tuổi thọ của một vở diễn có thể kéo dài đến vài chục năm, tần suất diễn dày đặc, do đó số tiền tác giả nhận được cũng rất nhiều.
Sau này, các đoàn hát này không có thầy tuồng vì đây là những đoàn nhỏ hay chỉ là gánh hát ráp. Khi có điểm diễn như cúng đình, múa chầu thì mới tụ họp, ráp các nghệ sĩ ở các nơi về biểu diễn. Theo soạn giả Tô Thiên Kiều, buổi chiều trước giờ diễn, các nghệ sĩ sẽ tập trung nghe người coi tuồng hướng dẫn. Ngoài ra, người coi tuồng cũng sẽ nhắc lại thêm một lần trước khi diễn viên bước lên sân khấu.
Qua câu chuyện của Tô Thiên Kiều, khán giả có thêm góc nhìn sâu sắc về vai trò của thầy tuồng trong các đoàn hát xưa.
Nguồn: Laodong.vn