Diễm Hằng được biết tới từ vai diễn Trang – em gái Vàng Anh trong bộ phim “Nhật ký Vàng Anh” phần 2. Trong nhiều năm, “Nhật ký Vàng Anh” vẫn được nhắc lại, bởi đề tài cho thanh thiếu niên vẫn khan hiếm trên phim giờ vàng. Diễm Hằng và dàn diễn viên “Nhật ký Vàng Anh” đã đi một chặng đường dài kể từ sau khi dự án phim này dừng sóng. Trong buổi trò chuyện với Báo Lao Động, diễn viên Diễm Hằng chia sẻ về hành trình của sự trưởng thành sau nhiều năm vắng bóng trên màn ảnh.
Bước ra từ “Nhật ký Vàng Anh”, chị có gì khi 17 tuổi?
– Có rất nhiều kỷ niệm khi tôi đóng phim sitcom “Nhật ký Vàng Anh”. Bộ phim gần như là tác phẩm sản xuất dạng sitcom đầu tiên ở thời điểm cách đây gần 20 năm được mua kịch bản từ nước ngoài. Đây cũng là bộ phim về đề tài thanh thiếu niên đầu tiên xây dựng hình tượng trong giới trẻ.
Ngoài ra, theo tôi được biết, các diễn viên trẻ đóng phim đều là diễn viên tay ngang. Vì thế, mỗi diễn viên đều có rất nhiều kỷ niệm khi đóng bộ phim dù là “Nhật ký Vàng Anh” phần một hay phần hai.
“Nhật ký Vàng Anh” vẫn được nhắc tới sau nhiều năm, bởi đây vẫn là dự án hiếm hoi lấy đề tài thanh thiếu niên, thanh xuân vườn trường… Theo góc nhìn của chị, vì sao mảng đề tài này lại thiếu vắng?
– Tôi nghĩ là vẫn có những bộ phim về đề tài thanh thiếu niên hoặc chủ đề này được lồng ghép trên các phim truyện phát sóng giờ vàng. Tuy nhiên, chủ đề về thanh thiếu niên là một chủ đề rất nhạy cảm, tôi nghĩ đó là một đề tài vừa dễ vừa khó thực hiện.
Điều quan trọng nhất của phim thể loại này là kịch bản, kịch bản phải thật đời, kịch bản phải bám sát xu hướng giới trẻ. Bởi những bộ phim thanh thiếu niên đơn thuần khai thác về đời sống, học tập… rất nhiều phim từng đã làm trước đó. Có thể nói, đây cũng là một yếu tố làm khó các nhà biên kịch để xây dựng nên kịch bản.
Ngoài ra, đạo diễn phải là người dũng cảm để khai thác những khía cạnh mới, thử thách mới.
Tuy nhiên, ngoài phim truyện thì có rất nhiều nền tảng mạng xã hội như TikTok, Facebook đưa rất nhiều nội dung về thanh thiếu niên, tôi thấy khá là thành công.
Việc nổi tiếng khi còn ít tuổi mang lại may mắn, hay “không may mắn” cho cá nhân chị?
– Tôi tham gia bộ phim “Nhật ký Vàng Anh” khi 17 tuổi. Và, 17 tuổi khi ấy với tôi còn rất trẻ con. Vì vậy, tôi chưa định hình được thế nào là nổi tiếng, thế nào là có sức ảnh hưởng. Đơn giản chỉ biết rằng, thông qua bộ phim, tôi được nhiều khán giả biết tới, nhiều khán giả yêu mến. Thời điểm đó, tôi nhớ mạng xã hội chưa phát triển bùng nổ như hiện tại. Được khán giả công nhận, được khán giả gọi tên là một điều rất thiêng liêng với tôi. Khi ấy, diễn viên được lên báo giấy là một điều cực kỳ tuyệt vời và phải biết trân trọng.
Không giống như bây giờ, mỗi nghệ sĩ, mỗi người có thể tự làm sáng tạo nội dung trên mạng xã hội thì thời điểm gần 20 năm trước mới chỉ có Blog, Yahoo. Vậy nên, sự nổi tiếng khi đó được gói gọn trong câu nói “hữu xạ tự nhiên hương”.
Sự thành công của bộ phim “Nhật ký Vàng Anh” đã mang đến cơ hội cho tôi và các bạn diễn được tham gia những sự kiện âm nhạc lớn. Chúng tôi đi diễn chung với anh Đan Trường, Lam Trường, Lương Bích Hữu. Chúng tôi được đi rất nhiều nơi và được biểu diễn ở sân vận động trước hàng nghìn khán giả.
Hay buổi sáng, khi tôi đi học, các phụ huynh đều nhận ra và xin chụp hình cùng. Các bạn học sinh đi theo, xếp hàng rất dài để xin chữ ký của tôi. Nghĩ lại, tôi vẫn còn cảm xúc bồi hồi.
Bây giờ khi nhìn lại, tôi thấy mình của gần 20 năm trước rất vô tư. Tôi không nhớ mình đối diện với sự nổi tiếng như thế nào nhưng tôi nghĩ bản thân mình rất thích điều đó. Cũng như nhiều bạn bè đóng phim khi ấy, tôi tận hưởng sự nổi tiếng và hạnh phúc khi được nhiều người biết tới.
Ngày nay, khi mạng xã hội phát triển, bùng nổ, câu chuyện nổi tiếng dường như được “khuếch đại” và đẩy đi xa hơn.
Sau khi bộ phim “Nhật ký Vàng Anh” khép sóng, bản thân chị có thời gian dài vắng bóng trên màn ảnh trước khi trở lại gần đây. Chị có hành trình dài để trưởng thành, cũng có những sóng gió nhất định. Chị có thể chia sẻ về quãng thời gian này?
– Bài học lớn nhất trong cuộc đời mỗi con người thật ra rất khó nói. Ở mỗi hành trình trưởng thành, cuộc sống cũng sẽ thay đổi.
Trong cuộc sống trải qua nhiều giai đoạn và mỗi giai đoạn chúng ta sẽ có những bài học riêng, có thể là bài học tốt, có thể là bài học xấu. Từ những trải nghiệm đó, chúng ta rút ra được kinh nghiệm. Khi có kinh nghiệm, chúng ta hoàn thiện bản thân tốt hơn. Quá trình hoàn thiện bản thân không phải trong chốc lát, ngày một ngày hai mà sẽ kéo dài mãi về sau, tới khi già.
Với lứa tuổi của tôi ở thời điểm 17 năm trước, những công nghệ bắt đầu du nhập vào Việt Nam. Nó như là thời điểm, cột mốc để tự khám phá bản thân nhưng rất khó khăn, mơ hồ. Bản thân mình chưa biết muốn gì, làm gì nhưng mình cứ đi.
Không chỉ tôi mà với những người cùng lứa tuổi, tôi nghĩ chúng tôi đã trải qua một hành trình dài để hiện tại, chúng tôi cảm thấy đủ, gần như đã hoàn thiện được bản thân.
Với tôi, sau những gì đã trải qua, tôi vui và hạnh phúc với những gì đang có của hiện tại.
Chị đã phải trở thành chỗ dựa cho gia đình khi còn rất trẻ, vậy ai hay điều gì là chỗ dựa, là sức mạnh cho chị để chị mạnh mẽ vượt qua?
– Tôi xin đính chính một chút, tôi không phải là người duy nhất làm chỗ dựa cho gia đình. Bởi, gia đình tôi còn có bố, có anh chị. Anh chị lớn hơn tôi rất nhiều tuổi nên đã có cuộc sống riêng vì thế, thời điểm đóng phim “Nhật ký Vàng Anh” chỉ có tôi sống với mẹ.
Tôi mong có một cơ hội để đính chính lại những gì tôi chia sẻ khi còn trẻ: Có những câu chuyện đúng, có câu chuyện sai, có những hiểu lầm, có những điều bị dẫn dắt đi xa thực tế. Vì thế, nếu nói tôi là điểm tựa duy nhất của gia đình khi ấy thì cũng không phải, không hẳn.
Về cá nhân, trong quá trình trưởng thành, tôi chính là điểm tựa của bản thân. Đến một thời điểm nào đó, mỗi chúng ta cần thay đổi, cần dừng lại.
Dù là công việc, cuộc sống hay tình yêu nếu làm trong một khoảng thời gian không hiệu quả hoặc hiệu quả rất ít, mang lại cảm xúc tiêu cực, tôi sẽ dừng lại. Rất là nhanh, tôi sẽ chuyển sang một hướng khác. Tôi là người dám nghĩ, dám làm, dám thay đổi.
Thời điểm đó, tôi có mẹ và chị gái bên cạnh. Mẹ là người ảnh hưởng tới tôi từ nhỏ tới lớn. Nhưng sau này, người có tác động một chút để tôi thay đổi là chị gái. Chị gái tôi là một người rất thành công, rất mạnh mẽ.
Ai đó nói, cái giá của sự trưởng thành luôn đắt đỏ, nhiều người trong chúng ta phải đánh đối bằng vấp ngã, bằng thất bại, bằng nước mắt đau khổ… Chị thì sao?
– Sự trưởng thành của tôi có rất nhiều thứ, có đầy đủ các cung bậc cảm xúc. Nhiều người hỏi tôi: “Có nuối tiếc không?”, Tôi khẳng định là không. Tôi có một tuổi trẻ cực kỳ hay, cực kỳ đẹp, có sốc nổi nhưng mình được phép vì đó là tuổi trẻ.
Bây giờ, tôi hơn 30 tuổi nhưng tôi vẫn cho phép bản thân làm những điều mình thích, tuy nhiên không thể liều lĩnh và sốc nổi như ngày xưa. Tôi không đặt ra giới hạn cho bản thân.
Từ khi còn trẻ tới bây giờ, tôi vẫn là một Diễm Hằng cá tính, thích khám phá cuộc sống bên ngoài. Nhưng, hiện tại, mình phải biết điểm dừng, tôi biết chính xác điều mình thích là gì để đầu tư vào nó nhiều hơn.
Khi mình mong muốn những điều tích cực, những người chung tần số sẽ đến, sẽ xuất hiện bên cạnh mình.
Chị có thể miêu tả về cuộc sống hiện tại, quan điểm về tình yêu, hạnh phúc ở tuổi 35 – khi đã đi qua sóng gió?
– Khi cuộc sống thay đổi, góc nhìn của mình cũng sẽ thay đổi. Vì thế, những niềm vui trong cuộc sống luôn được tôi ưu tiên hàng đầu. Khi được làm những điều mình thích, mình sẽ vui và cuộc sống hạnh phúc.
Ngoài mong muốn gặp gỡ những người tích cực, những người có chung tần số như năng lượng mà tôi trao đi, thì tôi nghĩ còn là cái duyên. Cái duyên chiếm 70% để bắt đầu một mối quan hệ và nếu có duyên, các mối quan hệ từ tình yêu tới tình bạn sẽ còn phát triển nhiều hơn mong muốn.
Người đàn ông như thế nào sẽ khiến chị rung động?
– Tôi thích những người đàn ông hài hước, chu đáo và thành đạt.
Chị đã tìm thấy người đàn ông hội tụ đủ những tố chất như vậy chưa?
– Tôi đã thấy xung quanh mình một vài người đàn ông như thế rồi.
Và có một người đang là mục tiêu của chị?
– Không, tôi nghĩ, tôi đang là mục tiêu của anh ấy.
Nguồn: Laodong.vn